Trăm năm một thoáng khói hương ,hoa
Ta tiễn người đi lệ nhạt nhoà
Nhón chân tìm nửa vầng trăng phố
Thấy nửa bóng mình khuất nẻo xa...
.
Khăn tang quấn hạ lạ ba xuân
Nén hương quì khấn khói lưng chừng
Vong linh siêu thoát về hoang tịch
Ta gọi hồn thơ khóc ngập ngừng...
.
Xé rách đời nhau chăn nửa mảnh
Nửa mảnh ta choàng phận cút côi...
.
.
.....
N2Y
Nghi ngút khói hương tưởng niệm người
Trả lờiXóaCung sầu kinh kệ vọng xa khơi
Khăn tang quấn vội từ xuân ấy
Mà lệ ngàn hàng vẫn chưa vơi
Được chào bạn cũ,Quỳnh rất vui.Mong những ngày tới cùng sẻ chia trên trang blog này.
Chúc bạn an lành!
Cúng trái, hương, hoa tưởng niệm chồng
XóaGọi nhỏ tên người cõi hư không
Nằm yên anh nhé an lòng đất
Cho kẻ nhân gian đỡ bận lòng...
.
Trả lờiXóaMột người đi không có ngày trở lại
Người kia chờ chín rụng trái sầu riêng
Hỏi trời cao phách lối trả tình thiêng
Để gặp lại hiệp vần câu thơ cũ
Những câu thơ buồn cách trở thiên thu
Đêm mùa hạ mưa về câu thương nhớ
Gửi thơ tình gói trong những giấc mơ
Buồn vô hạn bơ vơ bên song cửa
Giá như giờ tự nhiên không còn nữa
Trời đất tối om phố xá bị chôn vùi
Chẳng riêng tình tất cả thành cát bụi
Hết thương đau và không còn ấm ức
Không nấm mồ cũng chôn bao tiềm thức
Của một thời đau nhức khỏi đau thêm
Đường phố buồn chân vẫn bước mỗi đêm
Chẳng còn ước cầm tay nhau thật chặt
Những cuộc đời xé rách chăn hai mảnh
Lại tìm về nhau êm ấm ngọt lành.
Năm mươi năm tìm vui trong tổ ấm
XóaTóc huyền xưa giờ điểm trắng mái đầu
Tình vợ chồng trải vui buồn cay đắng
Vẫn gìn lòng giữ nghĩa sống bền lâu
.
Hai mươi năm chẵn, vương sầu não
Óc , tim em giữ lại được nguồn thơ
Nhờ thơ, em vượt qua giông bão
Giữ mái gia đình vẹn ước mơ
.
Người ra đi không hẹn ngày trở lại
Thời gian đầu em hụt hẫng bơ vơ
Bên song cửa đêm mưa buồn quay quắt
Không biết chờ ai, em vẫn muốn đợi chờ...
.
Bình tĩnh anh! Trái đất này sắp nổ
Vạn vật không còn ,nỗi khổ cũng không
Không còn thơ hoà vào nhau xây mộng
Mình bay vào vũ trụ chơi ngông...(hi hi)
.
Nếu chỉ vài ngày buồn rơi sầu não
XóaThấm thía rồi đâu đợi cả chục năm
Anh muốn động viên em qua giông bão
Gửi câu thơ như thể đến bên thăm
Trong đêm tối buồn xót xa sâu thẳm
Thương em nhiều cũng hụt hẫng bơ vơ
Ở hai nơi sau song cửa đợi chờ
Hai cái bóng một nỗi buồn quay quắt
Tôi mong thơ làm sợi dây trói chặt
Chẳng nên duyên cũng trọn nghĩa vẹn tình.
Thích hai câu này:
Xóa"Không còn thơ hoà vào nhau xây mộng
Mình bay vào vũ trụ chơi ngông"
:-?
Hai mươi năm cuối , vương sầu não
XóaNgười trăm năm vướng bệnh héo mòn
Thương thân anh vào ra bệnh viện
Em một mình tất tả lo toan
.
Trong cô đơn em mượn thơ làm bạn
Tìm bóng anh độc thoại chính mình
Níu dáng người chút mơn trớn lung linh
Mượn anh phần xác ru tình hồn em...
.
Nay, mọi thứ lui vào dĩ vãng
Chồng yên mồ con mặc sức vẫy vùng
Nhiều khi buồn ngồi nhìn gương em khóc
Chạnh thương thay mái tóc một lão bà...
.
Đêm gối chăn nhạt nhoà lạnh lẽo
Tuổi xế chiều ai kéo đuợc bình minh
Tự học cách chấp nhận đời mình
Níu câu thơ em chỉ xin yên ổn
.
Khi trái đất nổ tung.
Thơ không còn hoà nhau xây mộng
Mình bay vào vũ trụ chơi ngông
Đã cát bụi có còn lo chết sống???
Hòn Sỏi ơi! Anh nghĩ đuợc gì không ?
.
Đêm tháng năm tôi đọc thơ em kể
XóaChuyện đời em còn để ở trong tim
Chuyện hôm nay em mải miết kiếm tìm
Trong câu thơ có mái tóc đổi màu
Đêm tháng năm có hiểu nổi lòng nhau
Tuổi xế chiều em giấc mộng có say
Níu vào thơ có yên ổn đêm nay
Khi mà thơ không dùng xây mộng ảo
Anh đang nghĩ những câu thơ dang dở
Dành tặng em như lời nhắn nhủ xa
Những câu hỏi sao cứ hoài nức nở
“Hòn Sỏi ơi! Anh nghĩ đuợc gì không ?”
Đợi khi nào trái đất sẽ nổ tung
Anh sẽ trả lời điều anh đã nghĩ.
Cảm ơn anh chịu nghe em kể lể
XóaĐuợc trải lòng vơi nhẹ cảnh cô đơn
Đừng trách em tâm chưa yên ổn
Vá buồng tim bằng sợi chỉ trách hờn
.
Đêm tháng năm phố nằm than nức nở
Thơ dở dang cho người cớ nghĩ suy
Anh khó hiểu những gì em chưa nói?
Cũng như em không hiểu nổi lòng mình
.
Câu trả lời nghe chừng luýnh quýnh
"Đợi khi nào trái đất sắp nổ tung
Anh sẽ trả lời điều anh đã nghĩ."
Sỏi của tôi giàu lời hứa quá chừng! Hi hi
.
(Sẽ hay sắp ?)
Nắng làm trăng cũng héo hon
XóaMình thì nẫu dạ mỏi mòn đợi ai
Bao giờ cho đến ngày mai
Cho mưa nặng hạt cho dài chớp giăng.
(Sắp thì đúng và đẹp hơn!)
Nhiều khi viết trực tiếp , đến khi đăng rồi không sửa được Hihi!
Xóa:-?
Lòng tôi còn lắm khát khao
XóaMà sao thân xác hư hao thế này?
Đừng trông mau đến ngày mai
Sợ mưa nặng hạt sợ ngày bão giông.
.
N2Y hiểu mà! Mình cũng vậy thôi!
Hic!
Sỏi viết tặng người những câu thơ trên
Trả lờiXóaChỉ muốn nói về hai thế giới riêng
Kẻ trần gian người chín suối thiêng liêng
Người đi vô tình, ở thành vô nghĩa
Một tấm chăn đã xé thành hai mảnh
Bao giờ lành được nữa phải không em!
~o) ~o)
Bài thơ trên của Sỏi quá hay. Chờ N2Y suy nghĩ đáp lời sau nha.
XóaBài này ngắn trả lời trước (hi hi)
....
"Một tấm chăn đã xé thành hai mảnh"
Không thể nào vá lành đặng anh ơi!
.
Trăm năm duyên phận trả rồi
Khuyên ta học lại cách cười để quên
.
Biết đường trơn muốn qua đành rải đá
Khuyên bàn chân đừng lạ lối chiều hôm...
Môi thơm mưa nắng nhạt rồi
Căn chi sợi nhớ mà phơi cuộc tình?
.
"Trăm năm duyên phận trả rồi
Trả lờiXóaKhuyên ta học lại cách cười để quên"
Tôi nghĩ về câu thơ trên
Là hình như tự quên mình một chút
...
Nếu nay thơ giống
Như dòng nước chảy
Anh và em
Hai đứa tựa hai bờ
Dòng thương nhớ
Sao mà dài rộng thế
Anh sợ tay mình
Giang không xuể để ôm
...
Thương nhiều lắm
Em biết không nhiều lắm
Trong tim anh
Vấn vương tình xa thẳm
Lúc một mình
Lang thang chiều phố vắng
Ước được tay trong tay
Cùng dạo
Hai đứa mình
Sẽ trò chuyện thâu đêm
Dòng sông nhớ
Sao cứ mãi dài thêm.
Nếu có thể
XóaEm xin lần đuợc khóc
Trên bờ vai
Ai đó một lần thôi
Cho nỗi buồn
Đơn độc tuột trôi đi
Đuợc không vậy
Hỡi người dưng khác họ?
.
Giờ N2Y yên ổn rồi. Chỉ còn lo sức khỏe thôi!
Sỏi à!
Lòng em còn trống trải
XóaÂn tình cũ chưa phai
Nét buồn còn đọng mãi
Vương trên hàng mi cong
Một đời anh sóng gió
Vẫn trống trải đôi vai
Chưa hề nghe tiếng khóc
Bởi chưa ai gục vào
Chợt thấy lòng nôn nao
Không tin là nước mắt
Lại rơi xuống bờ vai
Gồ lên vì tuổi tác.
Bây giờ tuổi càng lớn, sức khỏe càng kiệt đi. Mình phải tự lo cho mình thôi, biết sao được. Sỏi luôn mong cho N2Y luôn khỏe mạnh và vui.
Ta không thể vứt bỏ
XóaNhững thứ trót vương mang
Thì đành thả theo gió
Cái không phải của mình.
.
Anh là kẻ không may
Lạc dòng thơ dang dở
Em bơ vơ cuối ngày
Ngồi khóc than duyên nợ...
.
Em xin đời an vui
Cố giấu che ngậm ngùi
Quên đi bao hận tủi
Thanh thản trước chiều rơi...
.
Cảm ơn Sỏi nhen, N2Y cũng cầu có sức khỏe để sống vui bên con cháu.