4/11/17

Mắt phố cay...

Tôi lẻ bóng nhòe đêm phố mưa
Phất phơ áo mỏng lạnh gió lùa
Dõi ánh trăng non nghiêng cao ốc
Càng nhớ thương người thuở đón đưa
.
Đời có bao lâu sao hờ hững
Tôi đứng cuối ngày đợi ai đây?!
Người đã đi vào nơi cát bụi
Bỏ lại nơi này mắt phố cay...
.
Sài Gòn mưa bay ngày mấy bận
Tôi buồn phận số quá hẩm hiu
Buông xuôi ngày tháng lòng không nhớ!
Rồi nhủ đừng quên giọt nắng chiều...
.

N2Y