Đêm thao thức đếm giọt buồn rơi chậm
Ôm gối chăn, trăn trở tháng tư ơi!
Nhớ vòng tay một thời xuân thắm
Giờ chung quanh tình hư ảo xa vời...
.
Ta mãi miết chen dòng đời ngao ngán
Gánh cô đơn chạng vạng trắng tình không
Đường trước mặt lòng vòng riêng mỗi lối
Dỗ bước chân lội về phía cuối ngày...
.
Tuổi đời qua có bao giờ trở lại
Chiếc lá rơi nằm sấp mộ phía người
Ta gom lá hỏi người sao đi vội?
Trả lời ta lấp lửng chấm than rơi!...
.
N2Y