4/11/17

Mắt phố cay...

Tôi lẻ bóng nhòe đêm phố mưa
Phất phơ áo mỏng lạnh gió lùa
Dõi ánh trăng non nghiêng cao ốc
Càng nhớ thương người thuở đón đưa
.
Đời có bao lâu sao hờ hững
Tôi đứng cuối ngày đợi ai đây?!
Người đã đi vào nơi cát bụi
Bỏ lại nơi này mắt phố cay...
.
Sài Gòn mưa bay ngày mấy bận
Tôi buồn phận số quá hẩm hiu
Buông xuôi ngày tháng lòng không nhớ!
Rồi nhủ đừng quên giọt nắng chiều...
.

N2Y






2 nhận xét:

  1. Say chếnh choáng chiều nay trong mắt phố
    Buồn nhấp nhô chìm khuất dấu chân đêm
    Cao ốc ngủ giấc dài thêm mộng mị
    Ngọn đèn vàng hiu hắt bóng người đi

    Đời là những biệt ly không hẹn trước
    Nước mắt cay ngày đó xa nhau
    Buồn là nhớ hay nhớ là buồn muôn thuở
    Vì thời gian có chờ đợi ai đâu
    Vì tất cả sẽ chìm vào sâu thẳm

    Một đêm nào qua phố mắt cay.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rồi đêm nào em qua phố tìm ai
      Khóe mắt cay nhớ tình yêu ngày đó
      Anh ra đi nhẹ tựa như cơn gió
      Để lòng em nỗi nhớ nặng vô cùng
      .
      Xin chỉ giúp làm cách nào quên được
      Dáng người xưa cùng năm tháng bên nhau
      Mỗi khi chạm mắt môi trầy vết sướt
      Tim quặn đau trào lệ mắt nghẹn ngào...
      ...

      Xóa