Ta đứng nhìn dòng sông
Thấy đám lục bình, trôi theo làn nước đục
Ngược xuôi - lớn ròng!
Kiếp lục bình đời định sẵn phải không?
Vừa trôi vừa níu vừa trổ bông...
(Lục bình trườn nệm phù sa,
Hẹn hò dòng chảy trổ hoa tím buồn
Dâng đời nào tính thiệt hơn,
Thủy chung trong cõi vô thường thế thôi!...)
....
Còn ta thì sao?
Cứ đắn đo trước dòng đời ngủn ngoẳn
Xót ruột gan vài cuộc tình mặn đắng
Nhìn bóng mình đơn lẻ tháng ngày
Ngồi đợi chờ ai
Chừ biết đợi chờ ai?!
Người ra đi bỏ lại xấp ngày
Ta xài không hết ngửa tay xin chiều
Đêm về càng thấy quạnh hiu
Lòng luôn khao khát...được nhiều yêu đương...
Rồi loay hoay
Vài cuộc tình vay mượn
Tự dỗ dành ta bằng những câu thơ...
Tự ve vuốt nghệch ngờ vụng dại
.....
Yêu chóng vánh con tim xoay da diết
Hỡi lục bình, mi có biết
Vạn vật đều tuân theo vòng sinh diệt
Ta làm sao để thanh thản như mi...
.......
N2Y
Gom lại những bài thơ viết thể tự do
Trả lờiXóa......
Ta đứng nhìn dòng sông
(Con sông giữa lòng thành phố)
Hôm nay, không còn bóng lục bình trôi
Mặt sông như rộng ra
Thỏa lòng dàn trải...
.
Hỡi lục bình mi đã về đâu?
Ta đang đứng đây cùng tháng ngày vô định
Ta thở - ta ăn - ta vẫn sống
Như thể để tồn tại với thời gian
Đâu rồi niềm tin yêu hy vọng
Ước mơ?
Sống như có mặt - không còn góp mặt...
Yêu thơ, viết thành mấy trăm bài
Ta cố giữ bao năm rồi cũng mất
Hình như mọi thứ...dần vuột khỏi tay ta.
Dù cho những thứ đó ta vay mượn của người, của đời...
Thôi
Xin tạm biệt dòng sông
Ta trở về căn phòng với bóng
...
Hỡi lục bình, kiếp người như giấc mộng
Thì trăm năm...cũng chỉ là...
Có cơn gió thoảng qua!
.....
N2Y
Lối quen xưa
Trả lờiXóa.....
Đường đến nhà anh
Phượng hồng rơi ngập lối
Mấy lần em muốn tới sợ điều tiếng dèm pha
Chần chừ chi mãi chẳng qua
Chờ khi bóng xế người ta thưa dần.
.
Đường đến nhà anh
Thân quen mà xa mãi
Nắng chiều rơi đọng lại má em hồng
Tay che bớt nắng mắt trông
Sao em chỉ thấy một vùng trống hơ.
.
Đường đến nhà anh
Dập dềnh đôi bướm dở
Gần hết xuân thì, ta không nợ- thôi thà!
Hai đầu nỗi nhớ dang xa
Tình anh còn nặng hay là nhẹ tênh?
.
Đường đến nhà anh
Tơ hồng giăng ngập lối
Năm lần bảy lượt tim thúc hối ngại chẳng qua
Để bây chừ anh là của người ta
Em về khoá lại cửa qua lối mình.
.
Đường đến nhà anh
Xoá dần dấu chân em
Em hụt bước, thôi cũng đành lỗi hẹn
Nhà anh đã có người thu vén
Em lặng nhìn thầm tiếc lối quen xưa...
.
N2Y
Bao năm em gắng sức tìm
Trả lờiXóaChút tình nho nhỏ đang chìm xa xăm
Người đi biệt tích tháng năm
Thế gian cách biệt bặt tăm vô tình
Nhìn sông thấy cánh lục bình
Tím trong mơ mộng lặng thinh xuôi dòng
Hoa buồn chờ bướm trông ong
Một đời sóng gió xuôi dòng lênh đênh
Hoàng hôn buông cái buồn tênh
Nhìn mình số phận chênh vênh lập lờ
Em về đâu giữa đời mơ
Bên sông anh thấy câu thơ nổi chìm
Xa xôi kí ức đi tìm
Một thời hoa mộng lục bình long đong
Em ở đâu giữa dòng đời
Bến bờ nước bạc duyên trời đứt cơn
Đa đoan ôm mộng tủi hờn
Cánh hoa trôi dạt nguồn cơn bạc tình
Còn duyên còn tím lục bình
Tơ trời nào buộc chúng mình vào nhau.
Em trà trộn giữa dòng đời
XóaNhỏ nhoi như cánh hoa trôi lục bình
Ham chơi đuổi bóng của mình
Thấy hình đáy nước lung linh rạng ngời
.
Gió xô sóng nước chơi vơi
Vỡ ra mới biết cuộc đời lênh đênh
Cũng xin ân nghĩa đáp đền
Mặc cho số phận chông chênh lập lờ
.
Đời buồn em cứ ước mơ
Câu thơ bỏ ngửa vần chờ đợi ai...
Hoàng hôn hấp hối trối ngày
Bướm ong thoáng chốc hoa say...nhuỵ tàn.
.
Đừng ôm chi lắm đa đoan
Tủi hờn năm tháng, mỏi mòn nợ duyên
Lục bình sầu tím con tim
Xin anh chỉ giúp lối tìm an vui...
.......
Hic! hic...
Ta phải quay về.
Trả lờiXóa......
Trước cơn mê
Ai tránh khỏi hoang mang
Ta tỉnh lại không
Hay lặng im rơi vào cõi khác
Làm sao biết trước, những gì xẩy ra cho thân xác...
Một đường đi ta là kẻ độc hành.
.
Giằng xé cơn đau
Trước lằn dao cắt
Thấy cuộc đời này lắm điều phi lý
Nỗi lo âu theo từng ngày vô vị
Câu hỏi quay cuồn.
Ta có thức dậy không
Đánh lừa nỗi sợ hãi bằng nụ cười giả vờ thanh thản.
Phải trở về thôi
Để giữ êm ấm gia đình
Giữ tình chồng, bao năm sống lặng thinh...
Phải trở lại làm nốt bổn phận mình
Nơi đó còn quá nhiều bề bộn
Đang cần bàn tay ta xếp đúng nơi phải chốn
Phải vượt qua thôi
Để thấy mình mỉm cười ngạo nghễ
Thách thức thân xác này
Mi dễ gì khuất phục được ta.
.
Ta phải quay về
Để còn giữ lấy chút đam mê...
.......
N2Y
Vẩn vơ nhìn ánh chiều tà
Trả lờiXóatrên dòng xa vắng nở hoa lục bình
bến xưa lên chuyến lưu linh
chiều nay gặp lại bóng mình dưới sông....
Ráng chiều rơi xuống mặt sông
XóaTô đậm sắc tím vài bông lục bình
Ta như thấy lại bóng mình
Trầm luân từ cõi điêu linh kiếp nào...
Xưa tìm ảo ảnh hoang vu
Nay trả trọn kiếp ngục tù xác thân
.
=D>
Trả lờiXóa:P
XóaĐời còn lại bao lâu...
Trả lờiXóa......
Có những lúc giật mình
Tỉnh giấc nửa khuya
Kéo chăn nửa mảnh, đắp ngang thân nửa phận
Tôi lặng thầm nuốt giọt sầu ngân ngấn
Chợt hỏi mình
Đời còn được bao lâu
.....
Cảnh cô đơn
Sao cứ trĩu vai sầu
Chiếc đèn ngủ soi căn phòng lạnh lẽo
Tôi thương tôi
Từng đêm dài khô héo
Bao buồn vui, yêu ghét có đuợc gì...
Nhìn mái tóc thấy bể dâu rõ nhất
.....
Níu thời gian thèm bờ vai chân chất
Một vòng tay nửa vuông ngực tựa đầu
Lòng nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ sâu
Mai thức dậy
Nhận diện mình chỉ để
Nhìn rõ mình hơn
Thấy vô vọng khoảng thời gian ngăn cách
Đứng cuối dốc ngước nhìn lên con dốc
Độ nghiêng nào cho ảo vọng chia xa...
....
N2Y
Vẩn vơ gì lúc trời xanh
Trả lờiXóaMột mình em đứng có thành đôi đâu
Chi bằng hò hẹn nơi đây
Như cơn gió mát hẹn mây cho vừa
Bên câu thơ những buổi trưa
Nhắc nhau kỷ niệm xa xưa hiệp vần
Vẩn vơ là lúc bần thần
Phải chi có được một lần đắm say.
Vẩn vơ chiều nhạt nắng
XóaGió nằm lăn mặt sông
Em một mình đứng lặng
Ngắm lục bình thong dong
.
Gió ngược nước tạo sóng
Mặt lăn tăn gợn lòng
Hẹn hò nhau chi nữa
Chung bóng có vui không?
.
Bỏ một dòng đời trống
Cây kỷ niệm trổ ngồng
Sương chiều nay mây phủ
Bóng em chìm khoảng không
.
Vẩn vơ chiều nhạt nắng
Sương ẩm tóc mắt cay
Người ra đi... đi mãi
Thương thân, em thở dài...
.....
Dấu hỏi chênh Vênh
Trả lờiXóa.....
Cứ tưởng từ nay
Câu thơ hết neo tình một phía
Không gian bên nhau vẹn tròn ý nghĩa
Để ngày lại ngày
Thêm dài bên nhau...
....
Nhưng không phải vậy
Vừa gặp mặt nhau đã chia tay
Ừ, thì lỗi em lỗi hẹn
Lại còn đỏng đảnh giận hờn
Em dỗi trời cao cay nghiệt
Bắt mình em chịu cô đơn
.....
Em đứng nhìn dòng sông
Thấy đám lục bình lả lơi theo gió
Úp mặt vào nhau
Thì thầm to nhỏ chuyện chúng mình
Trổ bông
Mấy nhánh bông màu tim tím
Đứng thẳng trên đám lá xanh, lắc lư...như khoe sắc như giận hờn.
Em thấy chúng thật tươi đẹp, thật yên bình.
Mặc dưới chân con nước ròng rút cạn...
.....
Không như em
Lúc nào cũng thấy hụt hẫng, muộn phiền
Phải chi mình đừng hẹn hò nhau nhỉ
Em không ngồi vào chiếc ghế đá anh để trống nửa bên
Để mình không xa lạ, cô đơn!
.....
Tại sao vậy
Dấu hỏi chênh Vênh ...
.....
N2Y
Mưa đêm
Trả lờiXóa.....
Mưa đêm lạnh
Cô đơn càng thêm buốt
Mảnh chăn đời
Rách lỗ chỗ đắp niềm đau
Trăn trở mãi thân xác hoá hư hao
Giọt sầu mặn
Cất chưng lòng ngấm mặn
....
Mưa tỉ tê
Trách than xuyên lá chắn
Va đập đều day dứt
Lá rung rẫy từng cơn
Lạnh đôi vai ai ôm lấy dỗi hờn
Nhớ giọt nước chảy qua lòng
Rã rời...rời rã...
.....
Ôi, hạnh phúc!
Ai bán đâu người trả giá?
Nỗi cô đơn
Chưa chán sao? còn hỏi mua...
Nếm ngọt ngào rồi sẽ thấy nuốt chát chua
Mưa đêm lạnh
Gió đùa trang thơ lạnh
....
Sau cơn mưa còn đọng chút giọt thừa
Đêm có thấu nỗi buồn ta không hỡi!...
.....
Thơ viết vội
Trả lờiXóa......
Thư viết vội trong đêm
Như cố bắt khoảng trời đắm say khó bắt
Chiếc ghế đá công viên
Thường dành cho hai người
Sao anh chỉ ngồi một nửa?
Có hẹn đâu mà chờ!
(Không chờ, chừa chi chỗ rộng vậy?)
...
Đôi khi
Em cũng muốn quá giang chuyến xe hẹn hò
Dỗ dành mình, quên cuộc sống đơn điệu trống trải này...
Nhưng vòng bánh xe tay ga
Không lăn theo ý mình
Em ngại ngùng sợ phải đối diện thời gian
.....
Em thường đứng nhìn dòng sông
(Con sông giữa lòng thành phố)
Nó cho em sự trầm tĩnh tâm hồn
Nhìn lục bình trôi theo dòng nước, em thấy lòng thanh thản
Mấy nhánh hoa lắc lư trong gió, chúng thật yên vui...
.....
Còn em, ngược lại
Suốt ngày giam mình trong phòng vắng
Nhìn ngày qua ngày cô đơn
Biết anh đang ở đó
Nơi em neo tình câu thơ
Nhưng lại lệch khoảng cách đôi tay
Nhiều đêm, em mơ ước... Ủ giấc mộng ban đầu
Nhưng,
.......
Hồn bơ vơ
Lòng trống trải
Mặt thẫn thờ
Em khép hờ mi ...gọi thầm tên ai...
.....
N2Y
Cố nhân
Trả lờiXóa.....
Em ước được lần quay trở lại
Bên anh đầu tựa êm bờ vai
Lắng nghe cảm xúc về trang trải
Trả hết tình nhau trọn một ngày
.
Chiều nay ngắm phố buồn khôn tả
Cái sống ai giăng trói mảnh đời
Em như chiếc lá rơi lơ lửng
Cuộn vòng khóc gọi cố nhân ơi!
....
Nếu đuợc là anh em cầu xin
Một ngày trọn vẹn
Chúng mình bên nhau
Một ngày không còn phải chiêm bao
Một ngày nhìn thẳng
Mây vào mắt anh
Một ngày tay mỏi bởi vờn quanh
Một ngày đủ để
Xếp ngọn ngành tình ta...
.
N2Y
Mưa phố
Trả lờiXóa.
Khép tà áo khoác che nỗi nhớ
Giấu làm sao vết vỡ trong tim
Cuối ngày em vẫn còn tìm
Bóng ai nhoè nhoẹt khuất chìm trong mưa
.
Bầu trời xám quẩn quanh cao ốc
Gió chiều lên sợi tóc trắng bay
Lòng buồn ước thấy dáng ai
Mưa rơi lất phất hỏi ngày rơi đâu?
.
Nhìn người qua đủ đôi đủ bạn
Tủi thân mình lẻ bóng lẻ bè
Mưa rơi trên những mui xe
Mà thương giọt nước vỉa hè ngóng trông
.
Nghỉ ngơi
Trả lờiXóa.
Ta giữ được gì
Trong lối sống hôm nay
Chút tình chồng chôn về nơi đất lạnh
Ta phải sống
Trong cô đơn đặc quánh
Phút này đây biết giải thích ra sao?
.
Ta còn lại gì
Trong thân xác hư hao
Bao nhức buốt níu đêm đen trăn trở
Đêm vay bóng
Đuổi theo ngày đòi nợ
Ta khư khư ôm cô độc của mình...
.
Ta đem theo gì
Vào những buổi bình minh
Trên đầu ta mặt trời trôi quá nặng
Thương tấm lưng
Ta cõng mưa xách nắng
Chất bao điều để nặng chiếc thúng không ...
.
Ta còn lại gì
Sao một cuộc rong chơi
Chút vị mặn thấm bờ môi vỡ đắng
Xoá tất cả
Chôn xác vào hoang vắng
Nằm bình yên liệu đã nghỉ ngơi chưa?
.
Nằm nghỉ ngơi liệu đã bình yên chưa?
.
.....
N2Y
Nhớ
Trả lờiXóa.
Chiều bên ni vẫn còn vương sợi nắng
Em đang ngồi gỡ tóc rối bên thềm
Nửa mái tóc chuyển dần sang màu trắng
Người nơi mô biết có được ấm êm
.
Nắng Hà Nội. Hạ nơi anh còn nóng?
Mưa có về đem nước tưới mát lòng
Em nơi đây nắng mưa qua rất chóng
Nhớ một người nhìn gió lộng vấn vương...
.
Trong vĩnh cửu tình yêu em nhỏ bé
Trả lờiXóaMột thoáng thôi xa cách mãi nghìn trùng
Anh đến, đi tựa như cơn gió nhẹ
Để lại lòng em nỗi nhớ nặng vô cùng
.
Xin cho biết làm cách nào quên được
Dáng người yêu cùng năm tháng bên nhau
Khi chạm nhớ mắt môi trầy đau sướt
Tim quặn lòng nước mắt chảy nghẹn ngào
.
Kỷ niệm đẹp đã thuộc về dĩ vãng
Em mỗi chiều nhớ lại vẫn còn vui
Nếu được phép xin nhau giây quên lãng
Cho lòng em đỡ ân hận ngậm ngùi...
.