Ta ghép lại những mảnh vỡ cuộc đời
Cho thật khít để đánh lừa ảo giác
Dù vết nứt còn hằng sâu lệch lạc
Giữ riêng mình chút ngộ nhận niềm tin
.
Ta trót tin vào lớp người hợm hĩnh
Phỉnh nịnh nụ cười toan tính điêu ngoa
Tình đã vỡ không thể nào chấp vá
Cái khung đời người ném trả văng xa...
.
Phố tháng năm phượng trơ cành trụi lá
Mọi thứ không còn
Theo quy luật tự nhiên
Lòng ta lắm nỗi ưu phiền
Nhìn cảnh vật đảo điên điên đảo...
.
N2Y
Phố tháng năm
Trả lờiXóanghiêng xuống nhìn cao ốc
Thương những hồn nhiên
đã tan nát từ lâu
anh và em nhầm lẫn bởi ngây thơ
như mớ ngủ giữa lủ người dối trá
hòn đá lạnh cuối trường sơn mưa gió
lăn dài theo nỗi ngu muội khói sương
khi vỡ lẽ đường đi không đến
giọt nước mắt nào thấm ướt bến tai ương ?
phố tháng năm
phượng nở hoa màu máu
rơi một bên đường của ký ức hôm qua
còn đây đó niềm xót xa có thật
bao nhiêu năm rồi
chất ngất tận trời cao.
https://www.youtube.com/watch?v=26e7COVKOkw
Những mảnh ghép rời
Xóa.
Nói ra chi
Những điều em muốn giấu
Nhủ lòng quên chừ mấy chục năm qua
Anh nhắc lại
Nỗi đắng cay nghiệt ngả!
Bến tai ương đày đọa khóc chia xa...
.
Phố tháng năm
Mưa đầu mùa khó ngủ
Kí ức ùa về ướt cả giấc mơ
Còn đầy đó niềm đau thương thống hận
Biết đến bao giờ
Đời đổi để yêu nhau...
.