Phố nhớ ai mắt ngóng chừng
Nắng chiều rơi ở đằng lưng bóng dài
Thôi đừng ngờ nghệch trách ai
Người quên, càng nhẹ tháng ngày an nhiên
.....
Nhớ chi ôm lắm ưu phiền
Lắng lo, sợ hãi đảo điên khóc cười...
Ước gì quên được như người
Không còn đau khổ trước đời nhiễu nhương!
.....
N2Y
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét